Mourinho đến Fenerbahce – 5 tháng sau khi bị Roma sa thải – là một sự thừa nhận rằng ông không thể đảm nhận những CLB lớn nữa. Ở tuổi 61, với một bản CV nổi tiếng trong quá khứ, ông đã rút lui về một nền bóng đá tương đối “trung bình”.
Mourinho chưa từng hành nghề ở Thổ Nhĩ Kỳ. Đây là một nền bóng đá phát triển nhờ sự hỗn loạn và xung đột, nuôi dưỡng sự hoang tưởng và cảm giác bất công không phải lúc nào cũng đẹp mắt nhưng lại vô cùng ly kỳ. Đây có phải là minh chứng của sự sa sút của Mourinho hay đó là nơi ông muốn đến?
Tuy nhiên, thay vì cảm thấy tự ti về việc một người đàn ông danh tiếng của mình lại tham gia vào giai đoạn sơ loại Champions League, Mourinho coi đó là một điều tích cực. “Tôi không thích những trận giao hữu. Chúng tôi tập luyện để thi đấu. Và ngày mai chúng tôi có một trận đấu”
Mourinho nói sau trận đấu: “Đó là một trận đấu có 7 bàn thắng. Mọi người thích những bàn thắng. Bản thân tôi không quan tâm đến chúng nhiều lắm”. Mourinho không ăn mừng những bàn thắng này bằng động tác trượt đầu gối hoặc tung áo khoác như xưa, nhưng vẫn có tiếng gầm nguyên thủy, đặc biệt ở 2 bàn thắng cuối.
Mourinho cổ điển đã xuất hiện trong những bình luận sau trận đấu của ông ấy, bao gồm cả lời phàn nàn dài dòng về sân cỏ nhân tạo, về việc Lugano không trả lại bóng cho Fenerbahce và tất nhiên là về trọng tài. Mourinho thay đổi, nhưng cốt lõi của ông vẫn là Jose ngày xưa.
Khi nghĩ về việc Mourinho hành nghề ở một nền bóng đá được xếp hạng thứ 9 về hệ số giải đấu của UEFA, thật khó để không nhớ đến lần ông chê Manuel Pellegrini rằng nếu bị Real Madrid sa thải, ông sẽ không bao giờ phải khom lưng để xuống huấn luyện Malaga như Pellegrini đã làm.
Fenerbahce cung cấp những thứ mà Mourinho có vẻ cần. Đó là một CLB khổng lồ ở một thành phố và một đất nước phát triển mạnh mẽ nhờ tất cả những điều ông đã từng làm. Đó là một CLB sử dụng xung đột làm nhiên liệu hoạt động như Mourinho đã từng.
Theo dõi ông trong trận đấu này – rình rập dọc đường biên, la mắng các cầu thủ, gây gổ với HLV kém mình 20 tuổi, chúng ta sẽ hiểu tại sao ông không từ bỏ bóng đá để nghỉ hưu. Mourinho sẽ ra sao nếu không có bóng đá? Mourinho, Fenerbahce và bóng đá Thổ Nhĩ Kỳ có thể là sự kết hợp hoàn hảo.
Trận đấu này sẽ không phải là khởi đầu cho kỷ nguyên huy hoàng nhất của Mourinho – những thành tựu to lớn của ông gần như chắc chắn đã thuộc về quá khứ – nhưng nó có thể là khởi đầu cho kỷ nguyên ‘Mourinho’ nhất của Mourinho. Nó sẽ rất đáng xem, bất kể chuyện gì xảy ra.